Ngôn Tình Cao H – Mới Nhất

Ngôn Tình Cao H – Truyện Sắc – Con Nuôi Để Thịt – Full , 3s , h+, Sủng

Bài viết Truyện Sắc – Con Nuôi Để Thịt – Full , 3s , h+, Sủng thuộc chủ đề về Ngôn Tình Cao H đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !!
Hôm nay, hãy cùng Công ty SEO Siêu Tốc tìm hiểu Truyện Sắc – Con Nuôi Để Thịt – Full , 3s , h+, Sủng trong bài viết hôm nay nhé !

Mời bạn Xem video Ngôn Tình Cao H

Giới thiệu về Truyện Sắc – Con Nuôi Để Thịt – Full , 3s , h+, Sủng

Thể loại: hiện đại, cao H, 1×1 , sủng, HE, ratinh 22+

Số chương: 34 (tạm thời chưa có PN). Editor: Haruka234 ( ta chỉ re – up thôi nhen).

Nguồn : Cung Quảng Hằng. Đây là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và cuồng nhiệt. Ôi trời ơi! Học trưởng mà mình thầm yêu mến thì ra cũng thích mình. Mình phải làm thế nào đây? Dĩ nhiên là phải tiếp nhận.

Dĩ nhiên là phải tiếp nhận rồi. Thật ngại quá đi…~~ ********************

Warning: cấm trẻ em vị thành niên, các búp măng non mới nhú. Truyện cao H 20+, một khi đã click đọc ta không chịu trách nhiệm mọi trường hợp hộc máu, xịt máu, cần bơm máu gấp sau khi đọc nhé. 😁 Đây là một cái hố lừa đảo, cái tên nghe đậm mùi thanh xuân vườn trường là vậy.

Thế mà… đọc vào mới biết, một cái hố thịt thà chất lượng cao luôn, bên cạnh đó vẫn kèm chút ít rau củ nội dung để các sắc nữ ăn đỡ ngán 😂.

Một cái hố thịt ngon như vậy, ngồi ăn 1 mình thì tội lỗi quá, nên ta re-up lại cho các yêu tinh sắc nữ cùng hưởng thức đây.

Thấy hay thì vote ⭐️ cho ta, để ta có động lực tìm kiếm edit hoặc re-up lại mấy hố cao H khác nhoa. Thân ái, yêu thương, bóp đuýt. 😘😘😘
Nghe Full Bộ Tại :
Văn Án :
Nam9: Lãnh Hàn bá đạo lạnh lùng, thích dùng gái sạch nam chính nhận nuôi một cô bé ăn xin 10 tuổi. với mục đích nuôi để thịt, nam chính quyết tâm gìn giữ thân thể 8 năm để ăn món chính Nam chính Lãnh Hàn có một người bạn là Elu cũng bá đạo không kém. Từ khi nhận nuôi Mộc Nghi nữ chính nhiều tình tiết hài hước xảy ra.
Mong mọi người đón xem? Cảm ơn

TAG : #truyensac , #ngontinhsac, #truyenngontinh , #sacsung, #H+ , #sacthit , #caoh, #np, #truyenngontinhfull , #sungngot

TÌNH CẢM CHÂN THÀNH

Chương 1: Trọng sinh


 trướctiếp

Convert: 𝒍𝒆𝒎𝒐𝒏𝒚𝒔𝒕𝒐𝒓𝒚 🍋

Edit: Sam

– ———

Tháng tám tại thành phố A vô cùng náo nhiệt, tân sinh viên sắp đến, các học trưởng khí thế ngất trời đứng tại cổng đón người mới vào trường.

Lúc này, trên tay Bùi Yên đầy bọc nhỏ, đẩy rương hành lí đi dạo xung quanh trường ngắm phong cảnh.

Tuy rằng ngày mai mới nhập học chính thức, nhưng trường học đã sớm phân công kí túc xá cho sinh viên mới. Kinh đô là nơi có nhiều cảnh đẹp nên cô đi tham quan vài vòng.

Nghe nói nơi này nổi tiếng hàng trăm năm, kiến trúc bên trong kì vĩ, hùng hậu, đáy lòng cô gái nào đó nhảy nhót không thôi.

Đây là ngôi trường sẽ gắn bó với cô, cô nhất định phải trưởng thành thật tốt mới được!

Đi đến hàng cây xanh, hai bên dương liễu rũ xuống rậm rạp, hơi ấm tỏa ra xung quanh. Bùi Yên thoải mái híp mắt, như một con mèo nhỏ đang lười nhác vươn vai vậy, ánh mắt vô thức liếc nhìn người đàn ông đứng dưới cây liễu kia.

Cô liền sửng sốt!

Dáng người đàn ông cao dài, trên người mặc áo sơ mi kèm quần tây đen, tay áo sắn để khủyu tay. Tóc mái giữa trán che đi hàng lông mày, sóng mũi cao thẳng, sườn mặt như được điêu khắc đến mức hoàn mĩ.

Bùi Yên ngắm đến ngây ngốc, mắt hạnh tràn đầy hoảng hốt.

Cô đang bị hút vào trong truyện tranh sao? Hay là đang nằm mơ?

Cô ngốc đầu gỗ đứng nhìn người đàn ông, nhìn anh chậm rãi xoay người tiến về phía mình, một bước, hai bước, ba bước tới gần cô.

Hả?

Cô lập tức hoàn hồn, mặt nóng như lửa đốt, hàng mi rũ xuống.

Anh ta chỉ đi ngang qua mà thôi!

Anh ta không thấy bộ dáng ngốc nghếch hồi nãy của mình!

Trong lòng cô gái thầm cầu nguyện, tâm tình ngày càng khẩn trương.

Người đàn ông cố tình đi cực chậm giống như tra tấn cô. Bùi Yên nghe thấy tiếng bước chân trầm hoãn, càng lúc càng nặng.

Sau đó…

Đôi giày màu đen xuất hiện trong tầm mắt cô.

“Tôi là học trưởng tiếp đãi sinh viên mới.” Giọng nói trầm thấp trên đỉnh đầu cô gái nhỏ vang lên, chưa kịp hỏi thì rương hành lí đã bị anh xách đi.

“A! Anh…”

Bùi Yên ngạc nhiên ngẩng đầu, chuẩn bị lên tiếng lại bị đôi mắt thâm thúy kia quấy rầy, đôi mắt khiến cô rơi vào bầu trời đầy sao, như đang từng chút hút cô vào trong.

Cô gái nhỏ nhìn đến phát ngốc, từ môi mỏng gợi cảm đến sóng mũi cao thẳng, về lại đôi mắt, lông mi thật dài…

Cô theo bản năng đếm từng sợi.

Người đàn ông bị cô nhìn chăm chú, con ngươi lóe lên tia sáng, khóe miệng gợi ý cười nhẹ thấm vào tận tâm can.

Bùi Yên phản ứng nhanh chóng cúi đầu. Khuôn mặt đỏ ửng, tay chân bắt đầu luống cuống.

Thật sự mất mặt quá đi! Cô hận không để đào một cái lỗ rồi chui xuống dưới.

“Tôi là tình nguyện viên tiếp đãi sinh viên mới.” Lâm Dịch Phong nhẹ giọng lặp lại, giải vây tình huống xấu hổ vừa rồi nói sang chuyện khác.

“Đi thôi, đưa em tới kí túc xá trước được không? Ngày mai đưa em đi điền thông tin.”

Thì ra là học trưởng đón tân sinh viên, sắc đẹp lầm người rồi.

Bùi Yên trộm lẩm bẩm trong lòng, hai chân nhẹ nhàng đi phía sau người đàn ông.

“Học trưởng, em có thể tự đi được.” Cô có chút ngượng ngùng.

“Đây là trường học sắp xếp chúng tôi tới giúp đỡ.”

Lâm Dịch Phong mặt không đỏ, tim không nhảy lấy cớ, bước chân chậm lại, lẳng lặng chờ đợi cô gái nhỏ phía sau.

Hốc mắt anh dần ướt đẫm, không dám quay đầu lại, sợ bản thân thất thố trước mặt cô.

Trở lại kiếp này, dùng nửa tháng ổn định tâm lý, vô số lần luyện tập. Anh cho rằng mình đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể bình tĩnh trước mặt cô gái nhỏ. Đến khi chân chính được nhìn thấy cô, nháy mắt tim đập rối loạn, vạn lời nói tốt đẹp liền nghẹn trong cổ họng.

Yên Yên, bảo bối, anh trở về rồi!

Lần này anh sẽ đối xử thật tốt với em được không?

Phía sau, cô gái nhỏ nào đó không hề biết rằng người đàn ông đang suy nghĩ phức tạp, cô có chút câu nệ, thầm nghĩ bộ dáng vừa rồi có phải rất hoa si không?

Đang đi trên đường, Bùi Yên mẫn cảm phát hiện có nhiều người dòm ngó đến cô.

Cô hơi buồn bực, cẩn thận tìm tòi nghiên cứu. Không đúng nha! Hình như mọi người đang nhìn vị học trưởng phía trước này.

Chỉ là tầm mắt của đám người trốn tránh, không dám trắng trợn táo bạo xem, hơn nữa tốp năm tốp ba đằng sau bọn họ khẽ nói nhỏ ngày càng nhiều.

Bùi Yên khẽ sờ mái tóc, chẳng lẽ vì anh ta lớn lên rất soái sao?

Lâm Dịch Phong không thèm để ý đến ánh mắt người khác, thả chậm bước đi, chờ cô gái nhỏ cùng sánh vai, ôn nhu mở miệng.

“Em đăng ký vào ngành gì?”

“…Nghệ thuật.” Cô sửng sốt vài giây sau đó mới trả lời.

“Ừ, có đặc biệt thích họa sĩ nào không?” Giọng nói của người đàn ông rõ ràng, dễ nghe.

“Em rất thích những tác phẩm của danh họa Sith.”

“Học trưởng, anh cũng thích ông ấy sao?”. Mắt Bùi Yên sáng rực lên.

Đôi mắt Lâm Dịch Phong mang ý cười, gật gật đầu cùng cô gái nhỏ nói chuyện.

Mấy đề tài sau, Bùi Yên nói liến thoắng không ngừng, giống như tìm được người bạn tri âm tri kỉ, rụt rè lại kích động cùng anh nói chuyện thoải mái, dần dần cô xem nhẹ sự chú ý quanh mình.

Vừa đi vừa nói chưa được bao lâu, Lâm Dịch Phong dẫn cô tới dãy kí túc xá.

Bùi Yên kinh ngạc không thôi.

Hình như vừa rồi học trưởng không đề cập tới kí túc xá! Làm sao mà anh biết được?

Cô gái nhỏ da mặt mỏng ngại hỏi, yên lặng đi sau lưng anh, nhìn người đàn ông vác hành lí lên lầu bốn, đi trên hành lang dưới ánh nắng mềm mại, sau đó dừng trước cửa phòng.

Đúng là phòng của cô rồi!

“Có thể cho nhau số điện thoại chứ? Ngày mai tôi tới đưa em đi điền thông tin.” Lâm Dịch Phong dựa vào cửa nhìn cô, ánh mắt sáng rực.

Bùi Yên ngại phiền toái đến anh, đang chuẩn bị từ chối thì người kia nói tiếp.

“Đây là nhiệm vụ của trường, học trưởng học tỷ cần giúp đỡ tân sinh viên đi báo danh.”

À, ra là thế sao?

Vì thế, cô mơ mơ màng màng trao đổi số điện thoại với anh.

Lâm Dịch Phong nhìn thẳng cô gái nhỏ đang ngồi xổm xuống, hơi thở cực nóng chậm rãi áp xuống, ánh mắt lưu luyến mà mãnh liệt.

“Tôi là Lâm Dịch Phong, chuyên ngành máy tính, năm bốn.”

Bùi Yên cảm nhận được ánh mắt của anh, đầu óc lộn xộn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, mấp môi

“Em…Em là Bùi Yên.”

“Ừ.” Hầu kết người đàn ông lăn lộn, đôi mắt nóng rực sâu không thấy đáy hiện lên màu hơi đỏ.

Yên Yên, anh mang theo nửa đời tang thương tới đây, em vẫn cứ ngây ngô như vậy.

Đời này, câu chuyện của chúng ta sẽ như thế nào?

Lâm Dịch Phong không bỏ được liền chớp mắt, con ngươi chứa thiên ngôn vạn ngữ kích động, cuối cùng chỉ nhếch môi cười nhạt.

Anh cố gắng nén dục vọng muốn ôm cô vào lòng, xoay người cất bước rời đi.

– ———-

Tác giả có lời muốn nói: Tuyệt đối ngọt, tôi tính toán mở khóa các loại play….:))

Convert: 𝒍𝒆𝒎𝒐𝒏𝒚𝒔𝒕𝒐𝒓𝒚 🍋

Edit: Sam

– —

Bùi Yên thở phào nhẹ nhõm, cô xoa xoa gương mặt phiếm hồng của mình, lòng bàn tay ngày càng nóng, tim đập ngày càng loạn.

Sao anh lại nhìn cô như vậy nhỉ?

Cô gái nhỏ lắc đầu, ngăn cản bản thân mình suy nghĩ miên man. Mới bước vào phòng đã bắt gặp hai cặp mắt bát quái của nữ sinh tiến đến, một người nóng lòng lại gần, trên mặt tràn đầy phấn khích.

“Bạn học à, người hồi nãy là bạn trai của cậu sao?”

Bùi Yên buồn bực nhìn bộ dáng sắp che miệng thét chói tai của cô nàng kia, không rõ lý do liền lắc đầu.

“Không phải, anh ấy là học trưởng làm nhiệm vụ giúp đỡ tớ báo danh, ở cổng trường đã gặp qua.”

Nữ sinh kia trừng to mắt, biểu tình cổ quái, cô ấy mở điện thoại vào giao diện Tieba đưa cho Bùi Yên.

“Cậu không biết anh ấy là ai sao?”

“Không ai khác là Lâm Dịch Phong, siêu cấp nam thần đó!!”

Bùi Yên nhận lấy điện thoại, trên Tieba tràn ngập ảnh của Lâm Dịch Phong, dáng người và khí phách hăng hái của anh đứng ở vị trí chủ tịch phát biểu, vài tấm ảnh chụp anh đang đi trên con đường dưới hàng cây xanh mướt. Đa số là ảnh chụp lén nên mơ hồ thấy được bộ dáng cao lớn đĩnh đạc kia.

Bên dưới là vô số học muội hoa si đang kể lể không ngừng. . Xin ủng hộ chúng 𝘁ôi 𝘁ại ~ T𝘳 UmT𝘳uyen.vn ~

Mà lần đổi mới gần đây, trong khung cảnh có hình bóng của cô và Lâm Dịch Phong trên Tieba, làm kinh đảo cư dân mạng.

Âm thanh hưng phấn của bạn cùng phòng còn quanh quẩn bên tai cô.

“Cậu không phát hiện ánh mắt của anh ấy nhìn cậu sao? Sủng quá đi!!!”

“Hướng dẫn sinh viên mới không phải năm hai sao? Anh ấy năm bốn rồi mà, sao lại nhận nhỉ? Hơn nữa công ty anh ấy rất bận đó.”

“Cậu thật sự không quen biết anh ta sao?”

Tâm can Bùi Yên rối loạn, vừa mới bình phục lại bắt đầu gợn lên những gợn sóng, từng chút từng chút nhẹ nhàng đâm vào trái tim cô. Trong đầu bất giác hiện lên dáng người cao lớn, trên Tieba còn đặc tả đó.

Cao lãnh như một vị tiên công tử mà phàm nhân không thể chạm đến được.

Là như thế này sao? Vì sao cô không cảm nhận được?

Ngược lại…

Ngước lên thấy hai ánh mắt ngập tràn sự hiếu kì của hai người bạn cùng phòng, cô gái nhỏ cười long lanh lảng sang chuyện khác.

“Các cậu tên gì? Tớ là Bùi Yên.”

“Chu Viện!”

“Từ Uyển!”

Hai bạn cùng phòng thành công dời bị dời lực chú ý, sau đó Chu Viện đang suy nghĩ cái gì, mặt khó hiểu nói.

“Phòng của chúng ta chỉ có ba người, thật kỳ quái.”

“Đúng vậy, nghe nói điều chỉnh hai lần rồi, không hiểu sao lại bớt một người.” Từ Uyển đành nhún vai.

Màn đêm buông xuống, những ngôi sao trời là nét điểm xuyến cho bầu trời đêm tĩnh mịch. Bỏ đi cái nóng nực của ban ngày, từng trận gió lạnh đánh úp khiến bầu không khí thoải mái hẳn lên.

Advertisement
Advertisement

Lâm Dịch Phong bước chậm trên con đường mòn, làm lơ ánh mắt đánh giá của người khác, chỉ hướng tới kí túc xá của cô gái nhỏ.

Càng tới gần bức tường gạch đỏ, bước chân người đàn ông càng thêm dồn dập, nội tâm bốc cháy, nôn nóng đến mức một hai phải đem người trong lòng ôm thật chặt mới có thể giảm bớt được.

Anh gần như tham lam ngắm nhìn bóng người mơ hồ trên cửa sổ, khóe mắt chua xót đầy mờ mịt.

Yên Yên, nếu như chỉ là mơ, anh nên làm gì đây?

Khi tỉnh lại, em đang ở nơi chân trời góc bể nào đó, anh mất hết cả đời không thể tìm thấy em.

Trong nháy mắt nhìn thấy cô, cảm giác sợ hãi ùa tới, anh không chấp nhận nổi hậu quả khi gặp lại mất đi. Vì thế, qua mấy canh giờ ngắn ngủi, Lâm Dịch Phong không nhịn được lại bước vào đây.

Anh muốn xác nhận đây có phải sự thật không.

Bóng đèn mờ mịt chiếu lên người đàn ông, thoạt trông anh trở nên bàng hoàng. Thật lâu sau, Lâm Dịch Phong lấy điện thoại, ngón tay thon dài ấn phím linh hoạt.

Cùng lúc đó, Bùi Yên đang ngồi trên ghế, vẻ mặt bất đắc dĩ nghe hai người kia phổ cập kiến thức về Lâm Dịch Phong, nhân tiện còn cười xấu xa mối quan hệ của bọn họ.

Cảm nhận được hai cặp mắt bát quái kia ngày càng gần.

Đúng lúc tiếng điện thoại vang lên, gián đoạn hai người kia đang ríu rít dò hỏi. Bùi Yên nhẹ nhàng thở ra, tầm mắt thoáng nhìn qua, dừng lại trên đoạn tin nhắn.

“Ngày mai tám giờ tôi tới đón em, nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.”

Là tin nhắn của anh!

Bùi Yên miễn cưỡng kìm chế tâm tình nhộn nhạo, lòng bàn tay chọc chọc ấn phím, sau đó trở về màn hình.

Đêm xuống, cô gái nhỏ trằn trọc nằm trên giường.

Cô quay đầu nhìn nhóm bạn cùng phòng đang say sưa chìm vào giấc ngủ, nghiến răng nghiến lợi.

Đều do hai người, ở trước mặt cô tỏ vẻ khao khát làm gì? Cũng trách anh, vì sao lại để ý tới cô nhiều như vậy?

Làm hại cô miên man suy nghĩ.

Nghĩ ngợi vô số lần, đêm khuya cô gái nhỏ mới buồn ngủ.

Hậu quả đó là…. ngủ quên!

Bùi Yên nghe tiếng thét chói tai liền bừng tỉnh, bả vai bị ai đó lây dậy, trợn mắt nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Chu Viện.

“Yên Yên, mau đứng lên, Lâm học trưởng đang đứng dưới lầu, chắc chắn là đợi cậu rồi!”

Cô ngốc một lát, nháy mắt bừng tỉnh, xốc chăn lên vội vàng xuống giường.

Xong rồi xong rồi, hôm qua anh nói muốn đưa cô đi báo danh, cô quên mất rồi!

Đứng trên ban công rửa mặt, Bùi Yên nhìn vẻ mặt hoa si của hai người bạn cùng phòng đang ghé vào lan can, cô do dự một lúc rồi đi theo.

Người nọ đứng dưới bóng cây ngô đồng ăn mặc đơn giản, áo sơ mi trắng, lạnh lùng kiêu hãnh. Xung quanh là đám nữ sinh che miệng nói nhỏ, nhưng anh không thấy, chỉ hờ hững chăm chú vào nơi cách đó không xa.

Dường như tâm linh tương thông, người đàn ông ngẩng đầu, tầm mắt hai người va chạm vào nhau.

Bùi Yên theo bản năng rụt rè trở về, tay đang cầm bàn chải đánh răng hoảng loạn rơi xuống, cô đứng như trời trồng, bên tai nghe thấy tim đập “thịch, thịch.”

Cô gái nhỏ hỗn độn xách ba lô ra cửa, vừa bước ra ký túc xá đã nhận lấy ánh mắt thâm thúy nóng bỏng, cố gắng biến sự tồn tại của bản thân giảm xuống, cô không được tự nhiên đi tới trước mặt người đàn ông.

“Đi ăn cơm trước.”

Khóe miệng Lâm Dịch Phong mỉm cười nhìn cô cúi đầu né tránh, bàn tay to với lấy ba lô nhỏ, treo trên lưng anh.

Ai?

“Học trưởng, em có thể…”

Bùi Yên nhìn vẻ mặt lạnh của anh, yên lặng nuốt xuống câu kế tiếp.

Cứng rắn quá cũng không tốt, không có cách nào nói chuyện, cô gái nhỏ đi theo phía sau chửi thầm.

Tới nhà ăn, mấy trăm ánh mắt nhất trí nhìn qua, Lâm Dịch Phong tự nhiên tìm hai chỗ ngồi, nhàn nhạt dặn dò một câu.

“Ngồi ở đây đợi tôi.”

Không chờ cô gái nhỏ đáp lại, anh liền rời đi. Bùi Yên không quen nhận ánh mắt đánh giá của người khác, chỉ cúi đầu giảm bớt cảm giác tồn tại, lời nói về anh còn chưa nghe rõ.

Vài phút sau mâm đồ ăn đặt trước mặt cô gái nhỏ, Lâm Dịch Phong trực tiếp ngồi bên cạnh cô.

Hơi thở ấm áp phả vào khuôn mặt cô, Bùi Yên cảm thấy không khỏe hô hấp thật sâu vài lần. Cô cúi đầu rũ mắt, uống một ngụm sữa bò.

Nếu không thì ăn xong rồi chạy nhỉ, cô không muốn phiền toái đến anh, đang định tìm cái cớ nào đó.

Chờ cô uống mấy lần, đột nhiên dừng lại, đây là đồ của anh mà!

Đồ ăn lập tức nghẹn ở cổ họng, trở nên vô cùng xấu hổ, cô gái nhỏ bị nghẹn đến mức mặt đỏ lên, yên lặng nuốt xuống.

Lần tới sẽ trả lại cho anh.

“Ở kinh đô đang tổ chức triển lãm tranh, có hứng thú đi xem không?” Lâm Dịch Phong nghiêng đầu dò hỏi.

Hô hấp nhẹ nhàng hắt vào sườn mặt cô, một dòng điện lóe lên, cô ngồi im tại chỗ, chỉ cần ngẩng đầu là có thể chạm vào gương mặt kiên nghị của anh.

Bốn phía khắp nơi ai cũng nhỏ giọng thì thầm, Bùi Yên lúng túng gật đầu, cô che giấu cảm giác xấu hổ, tay trái cầm lấy sữa bò, nhưng bắt vào không khí.

Ơ?

Ngước mắt lên, bình sữa bò uống một nửa đang bị người đàn ông cầm trong tay, môi mỏng gợi cảm ngậm lấy ống hút, hầu kết phía dưới lăn lộn, anh uống một ngụm lại một ngụm sữa bò.

Khuôn mặt nhỏ của Bùi Yên lập tức ửng đỏ.

Kia là bình sữa bò của cô mà!!

***

Tác giả có lời muốn nói: Phong ca đang có dấu hiệu dụ dỗ Yên Yên!!

Tra cứu dữ liệu về Ngôn Tình Cao H tại Wikipedia

Bạn hãy tìm thông tin về Ngôn Tình Cao H từ website Wikipedia.

Câu hỏi về Ngôn Tình Cao H

Nếu có bắt kỳ thắc mắc nào về Ngôn Tình Cao H hãy cho chúng mình biết nhé, mọi câu hỏi hay góp ý của các bạn sẽ giúp mình hoàn thiện hơn trong các bài sau nhé!

Bài viết Truyện Sắc – Con Nuôi Để Thịt – Full , 3s , h+, Sủng được mình và team tổng hợp từ nhiều nguồn. Nếu thấy bài viết Ngôn Tình Cao H giúp ích cho bạn thì hãy ủng hộ team Like hoặc Share nhé!

Hình ảnh về Ngôn Tình Cao H

Ngôn Tình Cao H - Truyện Sắc - Con Nuôi Để Thịt - Full , 3s , h+, Sủng

Hình ảnh minh hoạ cho Ngôn Tình Cao H

Tham khảo thêm những video khác về Ngôn Tình Cao H tại đây: Nguồn tham khảo từ khóa Ngôn Tình Cao H tại Youtube

Thống kê về video Ngôn Tình Cao H

Video “Truyện Sắc – Con Nuôi Để Thịt – Full , 3s , h+, Sủng” đã có 2082 lượt đã xem, được thích 17 lần, được cho 5.00/5 sao.

Kênh TRUYỆN SẮC FULL đã dành nhiều công sức và thời gian để làm clíp này với thời lượng 00:24:55, các bạn hãy share clip này để khích lệ tác giả nhé.

Cánh cửa phòng ngủ khép hờ, chiến trường giữa hai người tiếp tục diễn ra.

“Đúng rồi, tách ra một chút, là như vậy…”

“Ngồi xuống… Ăn vào đi…”

Trên giường, hai chân bạch ngọc thon thả của Bùi Yên mở rộng cưỡi eo người đàn ông to lớn.

Da thịt trắng nõn phấn hồng, đẫy đà mềm mại, nhũ cầu no đủ hơi loạng choạng trong ngực anh.

Thân hình cô gái nhỏ ngả ngớn, đôi mắt mê ly chứa đầy khát vọng, duỗi tay chạm đến nơi tư mật kiều nộn.

Tay nhỏ nghe theo mệnh lệnh của người đàn ông, bẻ hai cánh hoa ướt dầm dề, để lộ ra miệng huyệt kẹp chặt đỉnh côn th*t.

Bên tai còn vang lên giọng nói tử thần: “Lại bẻ ra, hàm chứa toàn bộ quy đầu.”

Bàn tay nóng bỏng của Lâm Dịch Phong nắm mông nhỏ, cố gắng đưa dục vọng khảm vào bên trong hoa huy*t.

Con ngươi u ám nhìn chằm chằm kiều huyệt, hầu kết anh vì kích tình mà lăn lộn qua lại.

Mặt Bùi Yên đỏ như máu, trong lòng cô nhóc cảm thấy thẹn thùng, nhưng sự thẹn thùng ấy chẳng bao lâu lại dung hòa vào “trò chơi” giữa hai người.

Như thế nào cũng không nghĩ tới cô có thể phóng đãng như vậy, thậm chí còn tự mình chủ động cắn nuốt anh.

Dòng nhiệt chảy xiết cuốn lấy người cô gái nhỏ kéo vào vực sâu, mỗi một chỗ đều mong muốn được anh tận tình yêu thương.

hoa huy*t ướt dính khao khát, gấp không chờ nổi để người đàn ông chiếm hữu.

Tình dục trước mắt làm Bùi Yên rụt rè, dùng tay bẻ hai cánh hoa nuốt trọn từng tấc thịt, bụng nhỏ bắt đầu no căng, sắp không nhịn được rồi!

“Dịch Phong…Vào không được…”

Nuốt hơn phân nửa sau đó dừng lại, Bùi Yên nhu nhược nhìn người đàn ông, khuôn mặt nhỏ yêu kiều buồn rầu chất vấn anh.

Tiểu yêu tinh này!

Bộ dáng cầu hoan của cô nhóc gợi lên dục hỏa trong người đàn ông, lồng ngực rắn chắc thở dốc kịch liệt.

Bàn tay to siết chặt eo cô, phần hông cường tráng đỉnh một cái thật mạnh, côn th*t sưng to tiến vào bên trong mật huyệt.

“A…”

Bùi Yên ngẩng đầu lên, bụng nhỏ căng trướng làm cô hừ hừ ngâm nga, nhẹ cong môi đỏ, hương ngọc lan thoang thoảng phả vào Lâm Dịch Phong.

Bàn tay to lặp lại động tác xoa bóp mông nhỏ, da thịt hồng hào dần dần được in vết năm ngón tay người đàn ông.

Anh thúc giục bé con: “Thoải mái sao, mau động đi!”

Trải qua vài cuộc hoan ái, người đàn ông dạy dỗ Bùi Yên trở nên thuần thục hơn, tay nhỏ chống ở ngực anh, vòng eo thon gọn không còn xấu hổ dùng sức lên xuống.

Nhũ cầu tùy ý đung đưa, tạo thành cơn sóng lăn tăn trên làn da trơn bóng, đẹp đến mê hồn.

Tiểu huyệt nuốt trọn cự vật, quy đầu thô cứng nhiều lần chọc huyệt thịt mẫn cảm, chỗ kết hợp tràn ra từng đợt mật dịch, vương vãi thấm ướt drap giường.

Mới động được mười lần, cả người cô gái nhỏ bủn rủn, mệt mỏi ngả vào lồng ngực anh.

Cái miệng nhỏ còn rên rỉ vài tiếng tỏ vẻ khó chịu không thôi.

Quá đuối rồi, sao anh có thể làm cả buổi tối…

“Mệt sao? Yếu như vậy à?”

Lâm Dịch Phong cúi đầu nhìn cô gái nhỏ thở gấp gáp, đôi mắt đen láy hiện lên ý cười, giây sau liền biến mất.

Anh rất hưởng thụ ánh mắt say mê của cô dành cho anh, hay ngắm cô nhóc mồ hôi đầm đìa dán vào ngực anh, đúng là đáng yêu mà.

Phải tự mình chủ động giúp cô thôi. . truyện xuyên nhanh

Ngay lập tức, người đàn ông ra sức thao lộng cô, thân thể nhỏ xinh giật bắn lên, anh nhanh chóng rút côn th*t, lại mạnh bạo cắm vào trong.

Bùi Yên như ngồi trên lưng ngựa xóc nảy, nơi riêng tư thọc vào rút ra, tiếng nước “òm ọp” càng thêm vang dội.

Cô bị cắm hỏng rồi… Mau cắm chết cô…

Bùi Yên hoảng hốt nắm chặt drap giường, bên dưới điên cuồng tuôn trào mật hoa, cô gái nhỏ thống khổ la oai oái.

“Ách a! A ân! Ách a! A ân!…”

Khuôn mặt tinh xảo dụ hoặc anh, bé con xinh đẹp tựa đóa hoa đang đầm mình vào bão táp mưa sa, dáng vẻ phong tình vạn chủng khiến người đàn ông mê muội vì cô.

Lâm Dịch Phong hơi dùng sức đẩy, cô nhóc ngã xuống, chân đặt giữa eo anh.

Anh nâng hai chân cô gái nhỏ đè lên nhũ hoa phấn hồng.

Sau đó lại không thỏa mãn liền túm chặt cổ chân non mịn trước ngực, mở đầu cho công cuộc “hoan ái”.

Mỗi khi cô gái nhỏ bị đâm đến cuối giường, bàn tay to kia nhạy bén kéo cổ chân cô lại.

Sau đó lại quấn quýt nhau như đôi tiểu ngư vùng vẫy trong biển lớn.

Lúc thì cô gái nhỏ bị anh nâng lên, lúc thì nằm uể oải mặc anh thao làm.

Tuy nhiên, chỉ có nơi giao hợp “Phốc! Phốc! Phốc!” chưa bao giờ gián đoạn.

“A! A ân! Dịch Phong!! Ân a!…”

Bùi Yên đánh mất lý trí trước tư thế điên cuồng của hai người, nơi tư mật chống đối cô, mang theo niềm vui sướng khi bị anh “bắt nạt”.

Cô nhóc sức cùng lực kiệt thừa nhận người đàn ông ngang nhiên xâm lược.

Muốn chết… Muốn chết mất thôi…

“Ách a! Ách a! Ách a! Ách a!”

Bé con kêu thảm thiết, nháy mắt đã bị anh đâm đến cuối giường, mười ngón tay gắt gao bám chặt mu bàn chân, hoa huy*t kiều nộn nhanh chóng cao trào.

“Ừm ~ ”

Lâm Dịch Phong gầm nhẹ một tiếng, lại mạnh mẽ động thân một cái, bắn tinh dịch nồng đượm vào cơ thể yếu ớt của cô.

***

Tác giả có lời muốn nói: Có nội y tình thú play, hôm Lâm cẩu trộm đi theo Yên Yên ở nhà hàng hôm trước.

Trở lại nhà Yên Yên

Mẹ Bùi: Con và cậu ta đi đến bước này, không có phát sinh quan hệ đấy chứ?

Yên Yên:…Không có

Mẹ Bùi: Trước khi kết hôn chỉ có thể nắm tay nhau, nhiều nhất là hôn môi, tuyệt đối không được đi quá giới hạn.

Yên Yên: *ngoan ngoãn gật đầu* (Đêm qua, con và anh ấy ở bên nhau, đã bị ăn sạch sẽ rồi…)

Về Vệ Vệ, nếu có nhớ tới tình tiết này, tôi chỉ giúp cậu ấy vứt bỏ tiếc nuối kiếp trước, sau đó giải thoát chấp niệm.

Ngày mai tôi xin nghỉ đấy, tùy bút.
Nguồn: Ngôn Tình Cao H Tại Google

Advertisement
Advertisement

Mục Lục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *